NDQ: có một cái động cơ phía sau, bao trùm lên toàn bộ vấn đề, và
làm nền cho mọi chuyệnLhL: Động cơ đó là động cơ gì, em chưa nghĩ ra?
NDQ: em sống trong chỗ thấy người thấy ta!
NDQ: thấy có cái cần phải bảo vệ!
Dưới đây là toàn bộ nội dung cuộc trao đổi, xin mời các bạn cùng đọc nhé:
NDQ: em mới lên hả?
LhL: Vâng!
LhL: Nói chuyện tiếp cái vụ sáng nay nhé!
NDQ: ừ!
NDQ: có vấn đề gì không?
LhL: có
NDQ: vấn đề gì thế?
LhL: Đấy, nghĩa là vấn đề của em là ở chỗ chưa sử dụng được trí tuệ, mà mới hiểu được trí tuệ.
NDQ: ừ
NDQ: và còn một vấn đề nữa!
LhL: Và để sử dụng thì cần phải đi trình kiến giải
NDQ: em biết vì sao em thất bại không?
LhL: thất bại vì không sử dụng được trí tuệ
NDQ: dĩ nhiên rồi
NDQ: nhưng còn một lý do khác nữa!
LhL: Không có tâm trình kiến giải
NDQ: dĩ nhiên rồi
NDQ: nhưng còn một lý do khác nữa
NDQ: em biết là gì không?
LhL: Đó là bị dẫn dắt
NDQ: nhưng vì sao mà bị như vậy?
LhL: Bởi vì không giành được thế chủ động về mình
NDQ: nhưng vì sao mà không giành được thế chủ động về mình?
NDQ: em có biết tại sao không?
LhL: Chưa biết, em đang nghĩ
NDQ: khi nói chuyện với bác Châu em có ở trong Ông chủ không?
LhL: Có lúc có, có lúc không
NDQ: em có bị chi phối bởi động cơ gì trong khi nói chuyện không?
LhL: Có lúc bị chi phối bởi động cơ là trả lời được, chứng minh được
NDQ: có cái đằng sau không?
LhL: Khi đó thì có cái đằng sau
NDQ: còn có động cơ gì khác nữa không?
NDQ: có một cái động cơ phía sau, bao trùm lên toàn bộ vấn đề, và
LhL: Động cơ đó là động cơ gì, em chưa nghĩ ra?
NDQ: em sống trong chỗ thấy người thấy ta!
NDQ: thấy có cái cần phải bảo vệ!
LhL: Thấy chú Châu và mọi người?
LhL: Đúng là thấy có vấn đề mình đưa ra đang cần bảo vệ
NDQ: do vậy có sự tranh đấu với chú Châu
NDQ: nhưng cái này nó bàng bạc phía sau tất cả mọi vấn đề
NDQ: khi nào em nhớ đến Ông Chủ thì nó tạm thời bị loại bỏ, nhưng khi em quên thì nó xuất hiện trở lại chi phối mọi hành vi và nhận thức của em
LhL: Như vậy là khi mình thấy người khác và vấn đề của mình thì mọi việc làm của mình là đang bảo vệ
cái của mình?
NDQ: đúng thế
NDQ: còn thấy phải bảo vệ để chống lại sự xâm nhập của chú Châu nữa cơ!
NDQ: em xem có phải không?
LhL: Vâng, đúng là như vậy!
NDQ: em xem lại toàn bộ quá trình từ khi chú Châu xuất hiện xem sao?????
NDQ: có những cái gì mà em bảo vệ????
LhL: Em đang ngẫm nghĩ lại quá trình đó!!!
NDQ: ừ!
NDQ: có sự đối kháng, tranh chấp với chú Châu ở trong tâm em hay không??
LhL: Có, trong tâm mình có sự đối kháng, tranh chấp và bảo vệ những ý kiến của mình
NDQ: đó vấn đề chính là ở đó đó!
NDQ: nó chi phối toàn bộ quá trình tiếp xúc của em với chú Châu đúng không?
NDQ: sự đối kháng đó là từ đâu ra????
LhL: Vâng
LhL: sự đối kháng đó từ việc mình bảo vệ ý kiến của mình
NDQ: việc mình bảo vệ ý kiến của mình từ đâu ra?
LhL: Từ việc thấy đây là ý kiến của mình, kia là ý kiến bác Châu. Nghĩa là ở chữ “của”
NDQ: đúng rồi!
NDQ: nhưng chữ của từ đâu ra????
LhL: Chữ “của” đấy xuất phát từ chỗ mình thấy bên kia là bác Châu, từ đấy mới có sự bảo vệ ý kiến “của mình”
NDQ: đúng rồi đó!
NDQ: tất cả xuất phát từ chỗ có thấy người thấy ta
NDQ: rời Ông Chủ
LhL: Nghĩa là đằng sau tất cả mọi vấn đề mà mình đi bảo vệ là ở chỗ thấy có người, có ta
LhL: Nghĩa là
NDQ: có phải vậy không?
LhL: Vâng, đúng là như vậy!
NDQ: nhưng vậy việc rời OC là cái “NỀN”
NDQ: còn việc sống với OC chỉ là những chấm nhỏ trong cái NỀN đó thôi!
LhL: cái nền?
LhL: nền?
NDQ: cái nền giống như nền nhà ấy!
NDQ: đúng rồi đó!
LhL: a
LhL:
NDQ: sao?????
LhL: Nghĩa là mình sống với OC rất ít, còn rời OC thì vô số
NDQ: từ đó cho thấy điều gì
LhL: Rời là chủ yếu, do mình…
LhL: do mình không biết đến chỗ rời đó là như thế nào
LhL: Nghĩa là nhiều chỗ mình cứ tưởng là sống với OC, nhưng nếu biết đến chỗ này thì mình thấy lại là rời OC rất nhiều
LhL: Bởi vì cái gốc rời OC là ở đấy, nhưng do không biết đến cái gốc này… đúng là gọi là NỀN thì hợp lý hơn… thì mới thấy rằng chỗ sống với OC chỉ là những điểm nhỏ
NDQ: vấn đề là ở đó!
NDQ: khi nào em nhận ra OC thực sự
NDQ: thì cái nền sẽ là SVOC
NDQ: còn việc rời OC sẽ là những điểm chấm
NDQ: em hiểu không?
LhL: Có!
NDQ: từ đó suy ra điều gì????
LhL: Từ đó suy ra vấn đề gốc rễ là SVOC
LhL: Như thế nào là SVOC?
NDQ: em đã nhận ra được như thế nào là SVOC một cách đầy đủ chưa?
LhL: chưa
NDQ: vấn đề chính là ở đó đó!
NDQ: cần phải nỗ lực hơn nữa!
NDQ: trước giờ em có nghĩ đến vấn đề này không?
LhL: Hiện thời chỉ biết rằng lúc rời OC là ở chỗ vừa trao đổi, tức là khi thấy có người có ta
LhL: Có, em cũng có nghĩ
LhL: Sau buổi trao đổi với anh lần trước ấy
NDQ: hiện giờ pháp hành của em là thế này phải không:
NDQ: bình thường em sống!
LhL: vâng
NDQ: khi nào nhớ đến việc SVOC thì nhập trở lại
NDQ: sau đó quên đi
LhL: vâng
NDQ: còn nếu thực hành đúng pháp thì thế nào em biết không?
LhL: Thì bình thường thì sống với OC
NDQ: thế nào nữa!
LhL: lúc nào quên thì rời OC
NDQ: không phải vậy!
LhL: chỗ nào không biết thì rời OC
LhL: không phải ở chỗ nào?
NDQ: bình thường thì SVOC
NDQ: khi nào rời OC thì biết
LhL: Vâng, đúng ra SVOC phải là như vậy!
NDQ: em có thấy sự khác biệt giữa hai bên không?
LhL: Có, đúng là có sự khác biệt.
NDQ: khác thế nào?
LhL: Một đằng là SVOC là nền, một đằng SVOC chỉ là những chỗ nhớ ra
NDQ: để thực hiện theo cách của anh nói, đòi hỏi phải có cái gì em biết không?
LhL: Để thực hiện theo cách đó thì đòi hỏi phải biết SVOC là như thế nào
NDQ: không phải!!!!
NDQ: đúng hơn là chưa đủ!!!
LhL: Phải biết rõ những chỗ rời OC
NDQ: chính xác là như vậy!
NDQ: phải biết rõ như thế nào là rời OC
NDQ: biết đầy đủ
LhL: Vâng, như thế nào là rời OC thì chính xác hơn.
NDQ:
NDQ: từ đó cần phải quan sát, đối chiếu, suy nghiệm với những lúc rời OC để biết rõ được như thế nào là rời OC
LhL: Vâng
NDQ: khi đó cái biết này mới trở thành cái biết sống động
NDQ: giúp cho ta trong việc tu hành
LhL: Tại sao cái biết SVOC là cái biết chết cứng?
NDQ: em hãy tự mình suy nghĩ xem nhé!
LhL: Có phải là khi đó cái biết chỉ đóng khung ở chỗ SVOC
NDQ: cái biết này là một nhận thức
NDQ: đúng là như vậy!
NDQ: đóng khung ở chỗ SVOC
LhL:
NDQ:
LhL: à!!!!!!!
NDQ: nó sẽ không chuyển hóa được
NDQ: không giúp được cho em những lúc rời OC!
NDQ: em hiểu không?
LhL: Anh nói đến chỗ này em mới nhận ra rằng 2 đằng khác nhau:
LhL: Có
NDQ: chính là như vậy đó!
NDQ: vậy em có biết em cần phải làm gì không?
LhL: Một đằng là SVOC là cái nền rồi, mình cần quan tâm là tìm hiểu xem như thế nào là rời OC
NDQ: đúng vậy!
LhL: Vấn đề cần làm là tìm hiểu xem như thế nào là rời OC?
NDQ: nhưng vẫn cần phải tiếp tục tìm hiểu xem SVOC là như thế nào!
NDQ: vì nếu chỗ nhận về SVOC mà bị thiếu sót thì chỗ nhận về chỗ rời OC cũng sẽ bị thiếu sót!
NDQ: cho nên phải tiến hành song song!
NDQ: vừa phải tiếp tục tìm hiểu như thế nào là SVOC
LhL: Tiến hành tìm theo hai hướng?
NDQ: vừa phải tiến hành tìm hiểu như thế nào là rời OC dựa trên chỗ SVOC mà mình đã nhận ra
NDQ: đúng là như vậy!
NDQ: mặt khác tiếp tục đi trình kiến giải về chỗ nhận ra của mình!
NDQ: khi nào em nhận ra rằng có thể trình kiến giải với tất cả mọi người, chứ không đơn giản là
trình với một vị thày tu theo Thiền tông thì mới được
LhL: Vâng
NDQ: em hiểu rồi chứ!
Để lại một bình luận